âm
1 I d. 1 Má»™t trong hai nguyên là cÆ¡ bản cá»§a trá»i đất (đối láºp vá»›i dương), từ đó tạo ra muôn váºt, theo má»™t quan niệm triết há»c cổ ở phương Äông. 2 (vch., hoặc chm.). Từ dùng để chỉ má»™t trong hai mặt đối láºp nhau (thưá»ng coi là mặt tiêu cá»±c; mặt kia là dương), như đêm (đối láºp vá»›i ngà y), mặt trăng (đối láºp vá»›i mặt trá»i), nữ (đối láºp vá»›i nam), chết (đối láºp vá»›i sống), ngá»a (đối láºp vá»›i sấp), v.v. Cõi âm (thế giá»›i cá»§a ngưá»i chết). Chiá»u âm cá»§a má»™t trục.
II t. (chm.). 1 (Sá»± kiện) mang tÃnh chất tÄ©nh, lạnh, hay (sá»± váºt) thuá»™c vá» nữ tÃnh hoặc vá» huyết dịch, theo quan niệm cá»§a đông y. 2 Bé hÆ¡n số không. -3 là má»™t số . Lạnh đến âm 30 độ.
2 I d. 1 Cái mà tai có thể nghe được. Thu âm. Máy ghi âm*. 2 ÄÆ¡n vị ngữ âm nhá» nhất. Các âm cá»§a tiếng Việt.
II Ä‘g. (id.). Vá»ng, dá»™i. Tiếng trống và o vách núi.
III t. ( thanh) không to lắm, nhưng vang và ngân. Lựu đạn nổ những tiếng âm.
|
|