lì
t. 1 (kết hợp hạn chế). Äã thà nh nhẵn, phẳng đến mức không thể hÆ¡n được nữa. Bãi cát phẳng lì. Hòn đá cuá»™i nhẵn lì. 2 Äã từng quen vá»›i má»™t tác động nà o đó đến mức có khả năng chịu đựng, dù có tác động đến mấy cÅ©ng vẫn coi như không, không há» có má»™t biểu hiện phản ứng nà o cả. Bị mắng nhiá»u quá thằng bé đâm lì. Lì đòn, không sợ roi nữa. Mặt cứ lì lì như đá mà i. 3 (dùng phụ sau má»™t số Ä‘g.). Æ Ì‰ trong má»™t trạng thái cứ thế không thay đổi, bất chấp má»i tác động bên ngoà i. Nằm lì ở nhà , không ra khá»i cá»a. Æ Ì‰ lì đấy, không vá».
|
|