gì
I Ä‘. 1 Từ dùng để chỉ sá»± váºt, sá»± việc, hiện tượng nà o đó không rõ (thưá»ng dùng để há»i). Cái gì kia? Tên là gì? Äi những đâu, là m những gì, không ai biết. Gì thế? Còn gì gì nữa nà o? (kng.). Gì, chứ việc ấy thì dá»… quá (kng.). 2 (thưá»ng dùng Ä‘i đôi vá»›i cÅ©ng hoặc dùng trong câu phá»§ định). Từ dùng để chỉ sá»± váºt, sá»± việc, hiện tượng nà o đó bất kì. Việc gì cÅ©ng là m được. Thấy gì cÅ©ng há»i. Chẳng cần gì hết. Không có gì vui bằng. Muốn gì gì cÅ©ng có (kng.). Gì thì cÅ©ng đã muá»™n rồi (kng.). 3 (kng.; dùng sau d., Ä‘g.). Từ dùng để chỉ má»™t hạng, loại, tÃnh chất nà o đó, vá»›i ý chê bai nhằm phá»§ định. Ngưá»i gì lại có ngưá»i như thế! Bà n ghế gì mà á»p ẹp! Vợ chồng gì chúng nó! Toà n những chuyện gì gì ấy. Là m ăn gì thế nà y?
II p. (dùng phụ sau Ä‘g., t.). Từ biểu thị ý phá»§ định dưới vẻ nghi vấn, ngưá»i nói là m như muốn há»i mà không cần trả lá»i, vì đã sẵn có ý bác bỠý khẳng định. Nó thì biết . Việc nà y thì can gì đến nó? Xa gì mà ngại? Ä‚n thua gì! Có nhiá»u nhặn gì cho cam.
III tr. (dùng trong câu phủ định). Từ biểu thị nhấn mạnh ý phủ định hoà n toà n. Nó chẳng biết . Chẳng cứ gì phải đủ số mới được.
|
|