|
Từ điển Tiếng Việt (Vietnamese Dictionary)
cái
1 I d. 1 (cÅ©). Mẹ. Con dại cái mang (tng.; con dại thì mẹ phải chịu trách nhiệm). Nà ng vá» nuôi cái cùng con... (cd.). 2 (kng.; dùng trước tên ngưá»i). Từ dùng để gá»i ngưá»i con gái ngang hà ng hoặc hà ng dưới má»™t cách thân máºt. Cháu rá»§ cái Hoa Ä‘i há»c. 3 Giống để gây ra má»™t số chất chua. Cái mẻ. Cái giấm. 4 Vai chá»§ má»™t ván bà i, má»™t đám bạc hay má»™t bát há». Nhà cái*. Là m cái. Bắt cái*. 5 Phần chất đặc, thưá»ng là phần chÃnh trong món ăn có nước. Ä‚n cả cái lẫn nước. Khôn ăn cái, dại ăn nước (tng.).
II t. 1 (Äá»™ng váºt) thuá»™c vá» giống có thể đẻ con hoặc đẻ trứng. Chó . Cá cái. 2 (Hoa) không có nhị đực, chỉ có nhị cái, hoặc cây chỉ có hoa như thế. Hoa mướp cái. Äu đủ cái. 3 (dùng phụ sau d., trong má»™t số tổ hợp). Thuá»™c loại to, thưá»ng là chÃnh so vá»›i những cái khác, loại phụ hoặc nhá» hÆ¡n. Cá»™t cái. Rá»… cái. Ngón tay cái. Sông cái*. ÄÆ°á»ng cái*.
2 I d. 1 Từ dùng để chỉ cá thể sá»± váºt, sá»± việc vá»›i nghÄ©a rất khái quát; váºt, sá»±, Ä‘iá»u. Äá»§ cả, không thiếu cái gì. Lo cái ăn cái mặc. Phân biệt cái hay cái dở. Cái bắt tay. Cái không may. 2 (thưá»ng dùng phụ trước d.). Từ dùng để chỉ từng đơn vị riêng lẻ thuá»™c loại váºt vô sinh. Cái bà n nà y cao. Hai cái nhà má»›i. 3 (cÅ©). (dùng trước d.). Từ dùng để chỉ từng cá thể động váºt thuá»™c má»™t số loại, thưá»ng là nhá» bé hoặc đã được nhân cách hoá. Con ong, cái kiến. 4 (thưá»ng dùng phụ sau d. số lượng). Từ dùng để chỉ từng đơn vị riêng lẻ động tác hoặc quá trình ngắn. Ngã má»™t cái rất Ä‘au. Nghỉ tay cái đã (kng.). Loáng má»™t cái đã biến mất (kng.). Äùng má»™t cái*.
II tr. (dùng trước d.). Từ biểu thị ý nhấn mạnh vá» sắc thái xác định cá»§a sá»± váºt mà ngưá»i nói muốn nêu nổi báºt vá»›i tÃnh chất, tÃnh cách nà o đó. cây bưởi ấy sai quả lắm. Cái Ä‘á»i tá»§i nhục ngà y xưa.
|
|
|
|